Lâm Triết Viễn nhắm thẳng tới con anh ưng quái màu vàng cấp Tai Nạn kia, dây thần kinh hệt như xúc tua đâm thủng tất cả những con chim quái dị có ý đổ quấy rầy cuộc chiến của anh.
Nhưng con anh ưng quái màu vàng kia lại kiêu ngạo nhìn Lâm Triết Viễn, ra lệnh cho vài con anh ưng quái cấp Tai Hại cố gắng ngăn cản Lâm Triết Viễn, chính nó thì không ra tay.
Cuộc chiến bên phía Lý Đại Trang cũng có chút kỳ lạ, bản thân cậu ta thì không ngừng chật vật né tránh đám chim kia tấn công, mà thủ vệ xui xẻo thì không ngừng chạm vào đám chim kia.
Thoạt nhìn thì Lý Đại Trang chính là người chật vật nhất, không thể trực tiếp giết chết được đám chim nhỏ.
Có điều nếu như xem kỹ thì có thể phát hiện tất cả lũ chim bị thủ vệ xui xẻo chạm vào đều tử vong vì lý do ngoài ý muốn trong một khoảng thời gian ngắn, có con thậm chí còn không cẩn thận giết chết đồng bạn của mình.
Hơn nữa cho dù không tiến hành né tránh thì những đòn tấn công kia cũng không thể chạm vào người cậu ta được, số chim mà Lý Đại Trang giết đã bày khắp mặt đất xung quanh.
Mà một thợ săn mới thì đang điên cuồng phun nước bọt, nước bọt của hắn có tác dụng giống với dịch ăn mòn của thực hủ yêu, thế nhưng uy lực thì càng mạnh hơn, tốc độ nhanh hơn, độ chuẩn xác cũng cao hơn!
Diêm Tu chăm chú nhìn bầu trời, cố gắng điều khiển ánh sáng tiến hành tấn công đám chim ở gần đó, tốc độ của ánh sáng rất nhanh, chỉ cần chớp một cái thì đã có một con chim rơi xuống.
Khi Diêm Tu tập trung thì sẽ rất yếu, vì thế Lâm Lộ chịu trách nhiệm bảo vệ ở bên cạnh, đẩy lùi tất cả những sinh vật đe dọa hắn.
Hai người phối hợp khá ăn ý, hơn nữa mắt qua mày lại tựa hồ có chút ý tứ.
Ừm... ý tứ này biểu hiện quá rõ ràng rồi.
Lúc Diêm Tu nhìn đám quái vật kia, trên mặt nạ hắn hiện ra dòng o(▼ mạnh ▼ mẽ;)o.
Lúc nhìn Lâm Lộ, mặt nạ lại là thế này (′_‵)I Love You.
Không thèm quan tâm tới hai người đang liếc mắt đưa tình kia, tình hình chiến đấu bên Lâm Triết Viễn lại xảy ra biến đổi.
Anh ưng quái cấp Tai Hại tổng cộng có sáu con, dưới sự phối hợp chặt chẽ của chúng, Lâm Triết Viễn muốn giết chúng là có chút khó khăn, nhưng muốn bỏ qua chúng để tấn công con anh ưng quái màu vàng kia thì rất đơn giản.
Sau vài lần tấn công thì con anh ưng quái màu vàng kia không thể nhịn nổi nữa mà bắt đầu tấn công Lâm Triết Viễn, mà những con anh ưng quái khác thì bắt đầu tấn công nhóm thợ săn.
Người mới phun dịch ăn mòn và Lý Đại Trang phân biệt hấp dẫn một con anh ưng quái, mà Lâm Lộ và Diêm Tu thì phải chống lại bốn con!
Đối mặt với bốn con quái vật, Diêm Tu dùng ánh sáng trắng phối hợp với Lâm Lộ, miễn cưỡng chống lại được ba con, nhưng có một con xông tới bên cạnh Diêm Tu vung vuốt tới!
Lúc này Diêm Tu đang dùng ánh sáng trắng khống chế một con anh ưng quái, nếu thu sức mạnh lại thì Lâm Lộ sẽ bị con anh ưng quái kia tấn công, vì thế hắn chỉ có thể kiên trì để mặc tấn công giáng xuống.
Đúng lúc này, một nắm đấm giáng vào hốc quái của con anh ưng quái kia, trực tiếp đấm lõm một bên đầu của nó, mà bên kia thì có thứ gì đó nổ tung hốc mắt phọt ra ngoài!
Sinh mệnh của quái vật cấp Tai Hại rất mạnh mẽ, cho dù như thế thì nó vẫn chưa chết hẳn mà co quắp một cách quỷ dị.
Vì thế xuất phát từ chủ nghĩa chim đạo, một bàn tay thon thả nắm lấy cổ con quái vật kia, trực tiếp bẻ gãy!
"Aiz... đúng là sảng khoái quá đi mà, lâu lắm rồi không được như thế, này mới đúng là mình, yểu điệu thục nữ gì đó đi gặp quỷ hết đi." Người nọ đưa tay chống nạnh thả lỏng nói.
Người này chính là Vưu Hán!
Nhìn thấy Vưu Hán ăn mặc kiểu thục nữ nhưng một quyền đánh bể đầu một con quái vật, trên mặt nạ Diêm Tu xuất hiện hai dấu chấm than thật to.
Chuyện gì đây? Cô ta lại biến trở thành cô nàng kim cương à?
"Ngốc Ngốc, sức mạnh của chị khôi phục rồi hả?" Lâm Lộ kinh ngạc hỏi, Ngốc Ngốc chính là nick name mà Lâm Lộ gọi Vưu Hán, dù sao thì cái tên Vưu Hán cũng không giống nữ chút nào, ừm... thật ra thì Ngốc Ngốc cũng không giống nữ cho lắm.
Vưu Hán gật đầu, sức mạnh của cô không ngừng khôi phục, còn mạnh mẽ hơn cả trước kia!
"Vậy, chị sẽ không biến thành dáng vẻ trước kia nữa chứ?" Lâm Lộ chỉ chỉ bắp đùi trở nên thô to của mình khi sử dụng năng lực, sau đó so sánh với cơ thể Vưu Hán.
Vưu Hán lại gật đầu, điều này làm Lâm Lộ rất ước ao, cô cũng muốn dùng một cái chân dài nhỏ đá người!
Đúng lúc này, Lâm Triết Viễn bị quái vật anh ưng quái đẩy lùi, bị hất văng từ trên không trung rơi xuống mặt đất, kinh ngạc liếc nhìn Vưu Hán.
"Đội trưởng Lâm, mấy ngày nay năng lực của tôi vừa mới hồi phục, vốn định tìm một ngày thích hợp báo cho mọi người." Vưu Hán có chút chột dạ nói với Lâm Triết Viễn.
"Không sao..."
Cơ thể Lâm Triết Viễn phồng to lên thành một quả bóng, biến về dáng vẻ Chân Tri Tà Nhãn, nói với Vưu Hán: "Hôm nay cô đã nói cho bọn tôi biết, vậy thì hôm nay chính là ngày tốt mà cô muốn!"
Lâm Triết Viễn đang định đại chiến ba trăm hiệp với con anh ưng quái kia một lần nữa thì nhìn thấy một cây thương dài óng ánh từ phía tây bay tới.
Anh ưng quái vươn móng vuốt sắc bén muốn chụp lấy cây thương kia, móng vuốt và thương dài trực tiếp va chạm, anh hưng quái bị đẩy lùi ra sau mấy chục mét, máu thịt trên móng vuốt anh ưng quái văng tung tóe, mà cây thương kia thì lăn vài vòng ở dưới đất.
Đến lúc này âm thanh vượt qua tốc độ âm thanh của cây thương kia mới truyền vào trong tai nhóm Lâm Triết Viễn.
Cây thương dài này đương nhiên là do Ôn Văn phóng ra, có điều cho dù Ôn Văn mạnh hơn anh ưng quái màu vàng này một cấp bậc nhưng chỉ dựa vào một cây thương đã muốn tổn thương nặng anh ưng quái là không thể nào.
Vì thế Ôn Văn không ngừng phóng tới!
Anh ưng quái chỉ mới khựng lại một chút thì lại có một cây thương phóng tới trực tiếp đâm xuyên vào cánh của nó, đâm vào phần gốc, làm cánh bên trái của nó suýt chút nữa đã bị đứt lìa.
Anh ưng quái không thể duy trì cân bằng từ trên không trung khu rừng rơi xuống, lúc sắp rơi xuống đất thì cây thương cắm trên người nó dần dần xuất hiện một ký hiệu màu xanh nhạt.
Tiếp đó bóng dáng Ôn Văn nháy mắt xuất hiện ở gần ký hiệu xanh da trời kia, dùng tay trái nắm chặt cây thương, hung hăng ghim xuống đất, cố định quái vật anh ưng quái màu vàng kia trên mặt đất!
Anh đã khắc dấu mốc không gian ở trên cây thương, chỉ cần sử dụng năng lực của quái nhân màu xanh da trời thì anh có thể nháy mắt dịch chuyển tới nơi có dấu mốc!
Sau đó tay phải Ôn Văn rút cây kiếm dài Hàn Băng, chỉ vào cổ anh ưng quái, thanh kiếm mang theo dòng khí lạnh lẽo làm anh ưng quái màu vàng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nó biết, cây kiếm đang gác bên cổ kia chỉ cần đâm một phát là có thể giết chết mình!
Thấy nó đã ngoan ngoãn, Ôn Văn đã phóng ra xiềng xích màu đen kéo nó vào trong trạm thu nhận, toàn bộ quá trình chỉ mất có vài giây đồng hồ, lúc nhóm Lâm Triết Viễn kịp phản ứng thì cuộc chiến đã kết thúc rồi!
"Cây thương đặc chế này quả nhiên dùng để đối phó với quái vật cấp Tai Nạn rất tốt, hẳn là đòn công kích mạnh nhất của mình ở trình độ cấp Tai Nạn trung tự."
"Mà kết hợp dấu mốc không gian với phương pháp tác chiến thì hiệu quả lại càng tốt đẹp một cách thần kỳ, mình đúng là thiên tài chiến đấu mà!"
"Con anh ưng quái màu vàng này dùng làm vật cưỡi thì khẳng định phong cách hơn con anh ưng quái ban đầu của mình, nó đã mất đi sự sủng ái của mình rồi."
Chính vì muốn bắt con anh ưng quái màu vàng này nên Ôn Văn mới giành tấn công trước, hiện giờ xem ra kết quả làm anh rất hài lòng.
Vì thế anh rời khỏi rừng, đi về phía nhóm Lâm Triết Viễn.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo